HẠNH PHÚC NGHỀ Y – KHI NGƯỜI BỆNH CẦM BÚT NÓI LỜI TRI ÂN
Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Ninh – nơi những trái tim nhân hậu âm thầm tỏa sáng qua từng nhịp đập yêu thương, từng ca trực thâu đêm, và cả những bức thư tay thấm đẫm tình người.
Trong thời đại mà công nghệ lên ngôi, mạng xã hội lấn át những điều tưởng như đã cũ, thì giữa lòng một bệnh viện hiện đại vẫn còn lưu giữ nét đẹp giản dị mà sâu sắc – những bức thư viết tay từ người bệnh và người nhà bệnh nhân. Không hào nhoáng, không kỹ thuật số – chỉ là mẩu giấy nhỏ, những nét chữ nghiêng nghiêng, đôi khi còn run run vì xúc động – nhưng lại chất chứa cả bầu trời tri ân, cả một thế giới yêu thương gửi đến những người khoác áo blouse trắng.
Ở Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Ninh, những điều tưởng như nhỏ bé ấy lại trở thành ngọn lửa ấm áp trong hành trình đầy gian nan của người thầy thuốc. Đặc biệt là tại khoa Hồi sức tích cực và khoa Thận tiết niệu – lọc máu, nơi mỗi ngày trôi qua là một trận chiến giữa sự sống và cái chết, giữa hy vọng và nỗi sợ hãi, thì những lời cảm ơn viết tay ấy chính là liều thuốc tinh thần kỳ diệu, tiếp thêm sức mạnh cho từng bàn tay chữa lành.
Trong thời đại mà công nghệ lên ngôi, mạng xã hội lấn át những điều tưởng như đã cũ, thì giữa lòng một bệnh viện hiện đại vẫn còn lưu giữ nét đẹp giản dị mà sâu sắc – những bức thư viết tay từ người bệnh và người nhà bệnh nhân. Không hào nhoáng, không kỹ thuật số – chỉ là mẩu giấy nhỏ, những nét chữ nghiêng nghiêng, đôi khi còn run run vì xúc động – nhưng lại chất chứa cả bầu trời tri ân, cả một thế giới yêu thương gửi đến những người khoác áo blouse trắng.
Ở Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Ninh, những điều tưởng như nhỏ bé ấy lại trở thành ngọn lửa ấm áp trong hành trình đầy gian nan của người thầy thuốc. Đặc biệt là tại khoa Hồi sức tích cực và khoa Thận tiết niệu – lọc máu, nơi mỗi ngày trôi qua là một trận chiến giữa sự sống và cái chết, giữa hy vọng và nỗi sợ hãi, thì những lời cảm ơn viết tay ấy chính là liều thuốc tinh thần kỳ diệu, tiếp thêm sức mạnh cho từng bàn tay chữa lành.
.jpg)
Bức thư của vợ bệnh nhân Nguyễn Văn Quang là một minh chứng đẹp đẽ cho sự đồng hành đầy cảm xúc giữa thầy thuốc và gia đình bệnh nhân: “Hôm nay gia đình tôi rất xúc động được bác sĩ thông báo được xuất viện. Vợ chồng cùng gia đình tôi rất xúc động trước tình cảm của bác sĩ Trung và tất cả các y bác sỹ khoa Hồi sức Tích cực đã cứu chữa cho chồng tôi. Gia đình tôi không biết nói gì hơn, xin chân thành cảm ơn ban lãnh đạo Bệnh viện cùng tất cả các y bác sĩ trong khoa đã nhiệt tình và tận tâm cứu chữa cho chồng tôi,….”
.jpg)
Cũng nơi khoa Hồi sức tích cực, chị Nguyễn Thị Thắng – con gái bệnh nhân Nguyễn Đức Bảng – đã xúc động viết: “Gia đình tôi luôn cảm nhận được sự chăm sóc tích cực, nhiệt tình và cân cần, chu đáo của BS Trung, BS Nguyên, điều dưỡng Suốt, điều dưỡng Doan, điều dưỡng Vẻ, điều dưỡng Phượng, điều dưỡng Hoài và tập thể y bác sỹ trong khoa. Khi bố tôi được hút đờm, các y bác sỹ, điều dưỡng trong khoa đã ân cần dỗ bố tôi như một người cha, một người ông trong gia đình”.
Và tại khoa Thận tiết niệu – lọc máu, bức thư của bác Đỗ Tá Toàn – chồng bệnh nhân Nguyễn Thị Bình – đã để lại xúc cảm mạnh mẽ: “Vợ tôi – Bệnh nhân Nguyễn Thị Bình đột nhiên bị tụt huyết áp, ngất lịm, tôi vô cùng hoảng hốt. Rất may lúc đó bác sĩ Hường đã kịp thời phát hiện, hô hoán và làm các thao tác thực hiện xoa bóp tim ngoài lồng ngực. Cùng lúc rất nhiều các y bác sĩ, điều dưỡng viên khác của khoa đến hỗ trợ cấp cứu,….”
Và tại khoa Thận tiết niệu – lọc máu, bức thư của bác Đỗ Tá Toàn – chồng bệnh nhân Nguyễn Thị Bình – đã để lại xúc cảm mạnh mẽ: “Vợ tôi – Bệnh nhân Nguyễn Thị Bình đột nhiên bị tụt huyết áp, ngất lịm, tôi vô cùng hoảng hốt. Rất may lúc đó bác sĩ Hường đã kịp thời phát hiện, hô hoán và làm các thao tác thực hiện xoa bóp tim ngoài lồng ngực. Cùng lúc rất nhiều các y bác sĩ, điều dưỡng viên khác của khoa đến hỗ trợ cấp cứu,….”
.jpg)
Giữa bao thách thức và áp lực của ngành Y – nơi mỗi quyết định đều có thể là ranh giới sinh tử, nơi mỗi ca trực đều là một đêm trắng triền miên – thì những dòng thư viết tay, những lời cảm ơn mộc mạc ấy lại chính là điểm tựa tinh thần quý giá. Đó là món quà không định lượng được bằng vật chất, nhưng lại khiến người thầy thuốc có thể bước tiếp trên con đường vốn chẳng bằng phẳng của mình.
Tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Ninh, không hiếm hình ảnh bác sĩ ngồi lặng lẽ ghi chép bên giường bệnh khi kim đồng hồ đã điểm sang ngày mới. Có điều dưỡng kiên nhẫn xoa bóp từng ngón tay, nhẹ nhàng vuốt lại mái tóc rối của người bệnh như người thân ruột thịt. Có những ánh mắt rạng rỡ sau lớp khẩu trang dày, những nụ cười dịu dàng xoa dịu nỗi đau. Và rồi, khi người bệnh hồi phục, trở về bên gia đình, họ để lại sau lưng không chỉ là một tấm phiếu ra viện – mà là cả một phần trái tim nơi này, gửi gắm qua từng dòng thư tri ân sâu sắc.
Bởi ngành Y không chỉ là chữa lành những tổn thương cơ thể – mà còn là hành trình nâng niu, thấu cảm và hồi sinh những trái tim cần lắm sự yêu thương.
Trong những bức thư tay gửi đến đội ngũ y bác sĩ, không chỉ có lời cảm ơn – mà còn có cả sự thừa nhận, sự tin tưởng, sự kết nối giữa con người với con người. Đó là điều thiêng liêng không thể cân đo, càng không thể thay thế. Và có lẽ, chính nhờ những điều bình dị ấy, nghề Y – dù gian nan – vẫn đẹp, vẫn đáng để hy sinh và cống hiến suốt một đời.
Xin được cúi đầu cảm phục và trân trọng những y bác sĩ thầm lặng – những người mang hạnh phúc đến từ những điều giản dị nhất./.
Tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Ninh, không hiếm hình ảnh bác sĩ ngồi lặng lẽ ghi chép bên giường bệnh khi kim đồng hồ đã điểm sang ngày mới. Có điều dưỡng kiên nhẫn xoa bóp từng ngón tay, nhẹ nhàng vuốt lại mái tóc rối của người bệnh như người thân ruột thịt. Có những ánh mắt rạng rỡ sau lớp khẩu trang dày, những nụ cười dịu dàng xoa dịu nỗi đau. Và rồi, khi người bệnh hồi phục, trở về bên gia đình, họ để lại sau lưng không chỉ là một tấm phiếu ra viện – mà là cả một phần trái tim nơi này, gửi gắm qua từng dòng thư tri ân sâu sắc.
Bởi ngành Y không chỉ là chữa lành những tổn thương cơ thể – mà còn là hành trình nâng niu, thấu cảm và hồi sinh những trái tim cần lắm sự yêu thương.
Trong những bức thư tay gửi đến đội ngũ y bác sĩ, không chỉ có lời cảm ơn – mà còn có cả sự thừa nhận, sự tin tưởng, sự kết nối giữa con người với con người. Đó là điều thiêng liêng không thể cân đo, càng không thể thay thế. Và có lẽ, chính nhờ những điều bình dị ấy, nghề Y – dù gian nan – vẫn đẹp, vẫn đáng để hy sinh và cống hiến suốt một đời.
Xin được cúi đầu cảm phục và trân trọng những y bác sĩ thầm lặng – những người mang hạnh phúc đến từ những điều giản dị nhất./.
Phạm Thị Thu Hà - Phòng CTXH